Ba người bọn họ khom lưng không dám có động tác gì quá lớn, lên núi tốn ba tiếng đồng hồ, lúc xuống núi đã là buổi chiều, lúc xuống núi đã gần bốn tiếng đồng hồ, cũng không biết có bị người lên núi phát hiện hay không.
Đến chân núi thì cuối cùng ba người cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cẩn thận ẩn núp cho đến khi trời tối, Vũ Tam trốn ở tháp canh, từ xa nhìn sơn cốc nhưng lại nhìn không được rõ, trời tối đen như mực cũng không biết tường thành cao bao nhiêu.
Ba người rút lui đến sông Mẹ, vẫn chưa yên tâm nên đi thẳng đến bên sa mạc mới dám nghỉ ngơi một đêm.
----------
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây