Chẳng qua chỉ là không thấy bồ câu đưa thư thôi.
Dung Dự: “Triệu Nhan Hề thì sao?”
Trương Tự nói: “Bẩm hoàng thượng, Triệu cô nương... Đang ở Vĩnh Châu.”
Dung Dự cảm thấy đau đầu, không thể nào tìm được người thứ hai có tướng mạo giống Dung Xu nữa, mà y mãi mãi không thể giết chết Triệu Nhan Hề, gương mặt đó như bùa đòi mạng cũng là bùa bảo vệ tính mạng của nàng ta.
Coi như không chính mắt nhìn thấy Dung Xu bỏ trốn, Dung Dự đại khái cũng có thể đoán được, không phải tất cả mọi người đều có thể phân rõ tỷ tỷ và Triệu Nhan Hề, đổi đi đổi về, lại mang người đổi tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây