Vũ Lâm Quân suy tư, nói thế này càng khiến gã thấy nghi ngờ, gã vươn tay đẩy cửa ra, cánh cửa gỗ cũ nát vang lên tiếng kẽo kẹt giống như thợ rèn đang thổi gió.
Cửa vừa mở ra, bốn mắt nhìn nhau.
Gia Luật Gia Ương cong người bửa củi, rìu chẻ củi vừa bổ xuống, một cây củi vỡ thành hai mảnh, hắn lại nhìn sang Vũ Lâm Quân, rồi trợn mắt há miệng nhìn đại thẩm, hỏi: “Thẩm, có người đến nhà à?”
Giọng nói Đại Sở còn mang theo chút khẩu âm của thôn Trường Khê, khu vực Tây Bắc nói chuyện đều là như thế cả.
Đại thẩm bên cạnh nhìn Gia Luật Gia Ương, đây chẳng phải người chiều hôm đó đến thôn tìm người sao, dáng người trong rất đẹp, mũi ra mũi mắt ra mắt, sau đó rõ ràng đã ra khỏi thôn rồi, sao lại ở trong kho chứa củi nhà nàng ta thế, Thư nương và muội muội nàng đâu rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây