Thấy Dung Xu nhìn hắn ta, Từ Cảnh Hành giải thích: “Nếu là người của Hoàng thượng nhìn thấy người, tất nhiên nghĩ hết biện pháp mang người hồi kinh, cửa thành đóng, kế hiện giờ chỉ có trốn trước một chút, sau đó tính toán.”
Dung Xu nhìn hồi lâu, nói: “Đa tạ.”
Từ Cảnh Hành nghe chữ đa tạ này, lắc đầu, “Việc này không nên chậm trễ, thay quần áo trước, thừa dịp người còn chưa tới, nhanh chóng rời đi.”
Nếu không đi thì không đi được nữa.
Dung Xu gật gật đầu, Từ Cảnh Hành canh giữ ở ngoài cửa, hắn ta mang đến một thân áo vải, màu xám đậm, Dung Xu thay quần áo giày dép, đem búi tóc tháo ra, dùng khăn vải bọc lại khuôn mặt là không có biện pháp, Dung Xu lau sạch miệng, mang theo mấy khối bạc mấy chục đồng xu, ra cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây