Dung Xu vẫn khàn giọng nói chuyện, có lẽ là bởi vì sắp đến Ô Nhĩ, Từ Cảnh Hành đi hiệu thuốc bốc thuốc, cũng bảo tiểu nhị sắc thuốc, tự mình đưa đến bên cạnh xe ngựa.
“Công chúa, uống thuốc trước đi.”
“Dung Xu nói: “Lấy đi, ta không uống.”
Từ Cảnh Hành cảm thấy có chỗ nào không đúng, lại nói không nên lời, nhiều năm như vậy, tâm ý của hắn đối với Dung Xu chưa bao giờ thay đổi, đối với Triệu Nhan Hề cũng chỉ là chiếu cố áy náy mà thôi, nhưng hắn cũng không cảm thấy đưa Triệu Nhan Hề đi Ô Nhĩ có gì sai.
Luôn luôn có một người muốn đi, Dung Xu đi, vì sao nàng ta không đi được, huống hồ, Triệu Nhan Hề đích xác bởi vì Dung Xu chiếm được không ít chỗ tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây