Dung Dự: “Ngươi mở mắt chó ra nhìn cho rõ ràng, đây rốt cuộc là ai!”
Triệu Nhan Hề tựa vào cây cột, ngực Bình Dương hầu phu nhân đau dữ dội, bà dùng sức nhìn, con gái nuôi mười mấy năm, bà làm sao nhận không rõ, “Hề nhi?”
Hề nhi không phải đi Ô Nhĩ sao, nàng trơ mắt nhìn Dung Xu vào phủ, sao lại là Hề nhi, Hề nhi ở chỗ này, trưởng công chúa đâu.
Bình Dương hầu phu nhân ngẫm lại chỗ tốt thu được mấy ngày nay, cùng sau khi không thấy ánh mặt trời, khí huyết ứ đọng, một hơi không thở nổi liền hôn mê bất tỉnh.
Mẫu thân ngã ở trong viện, nha hoàn tôi tớ không có một ai dám đi đỡ, Triệu Nhan Hề cảm thấy buồn cười đến cực điểm, để cho nàng giả mạo Dung Xu hòa thân thì gọi nàng là công chúa, hôm nay, biết nàng là Triệu Nhan Hề, sao lại có thái độ này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây