Đại nhân cưỡi ngựa ngòi trước xe ngựa ngồi rất thẳng, chưa nhìn được bao nhiều lần thì xe ngựa đã chạy qua phố dài.
Hai bên có không ít quan binh vây quanh, chen lại không chen được, đành phải hậm hực về.
Tới chỗ này đợi mấy ngày, ngay cả bóng của trưởng công chúa cũng không thấy được.
“Haiz, uổng công đợi một phen.”
“Trương huynh nói thế sai rồi, sao lại uổng công đợi. Phượng giá của công chúa, là người ngoài há lại nhìn thấy được. Không phải nói Nhị tiểu thư phủ Bình Dương Hầu có tướng mạo gần giống công chúa sao, nhất định trưởng công chúa là thần tiên rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây