Biết mình giống hoàng tỷ nên vội xen vào muốn vọng tưởng mình thay vào đó. Hồi lâu sau, Trương Tự bưng trà đến, Dung Dự đưa mắt nhìn ra hiệu, Trương Tự bưng trà đi đến cạnh Triệu Nhan Hề: “Triệu cô nương, mời dùng trà.”
Nước trà đưa qua, Triệu Nhan Hề loạn làn điệu, trong lúc bối rối đánh lên cổ tay Trương Tự, chén trà vẩy hết lên quần áo.
Trương Tự sợ hãi: “Nô tài đáng chết, nô tài đáng chết!”
Một phần nước trà vẩy lên quần áo, một phần vẩy lên tì bà, Triệu Nhan Hề ngẩng đầu nhìn về phía Dung Dự, Dung Dự cau mày nói: “Đồ vô dụng, chuyện này cũng không làm được.”
Triệu Nhan Hề đứng dậy cầu xin cho Trương Tự: “Là thần nữ không kịp nhận, không trách Trương công công được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây