Vì có người biết chữ nhiều, người biết ít, còn có lớn tuổi, nhỏ tuổi nên thư viện Ô Nhĩ phải chia cấp.
Toàn bộ Ô Nhĩ có mười mấy nơi dạy chữ Hán, hơi ít chút, nhưng nghe bọn trẻ chịu học, hơn ba mươi lớp đã đủ, Dung Xu tin tưởng sau này sẽ càng ngày càng nhiều.
Chia lớp cần phải thi, thành tích tốt thì lên lớp, thành tích kém thì hạ lớp, không giống khi Gia Luật Gia Ương đọc sách.
Lúc đó chỉ có mình Gia Luật Gia Ương học, ban ngày học tối ghi nhớ, ngày hôm sau lại kiểm tra, học tập có đường lối, phương pháp.
Người hầu, đầu bếp hoặc dệt nương ở Đại Sở có học thức nông, chỉ sợ sau khi dạy đọc sách biết chữ thì không dạy được thứ gì khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây