Lông mi của Dung Xu dài, lúc chớp mắt lông mi như quạt hương bồ, đôi mắt to như người Ô Nhĩ, nhan sắc vô cùng xinh đẹp.
Trong chớp mắt Gia Luật Gia Ương thất thần, nhưng hắn nhanh chóng nhíu mày lại: “Đá bào? Thời tiết nào mà còn muốn ăn đá bào, là thứ nàng nên ăn à.”
Dung Xu quay đầu, trời lạnh Gia Luật Gia Ương không đi lấy băng, đương nhiên không có đá bào. Bây giờ tuyết rơi, để nước ra ngoài, chỉ một đêm sẽ đóng thành băng, không cần cầu hắn.
Ăn đá bào còn phải cầu xin hắn sao, Dung Xu mím môi: “Không ăn, không ăn nữa, chàng không có chuyện làm à, sao cứ nhìn ta thế.”
Gia Luật Gia Ương: “Bây giờ ngoại trừ luyện binh, rèn sắt thì không còn chuyện gì khác. A Xu...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây