Dung Xu nhìn vào mắt Gia Luật Gia Ương, sau đó cúi đầu: “Thiếp ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, có gì mệt mỏi chứ. Ngài mau ăn nhanh đi, ăn nhiều một chút.” Cho dù là trong mơ hay hiện tại, Gia Luật Gia Ương đều cảm thấy hắn không tốt, Ô Nhĩ không tốt. Mà nàng có thân thể ngàn vàng, không nói chuyện hòa thân, bây giờ còn phải sống cả đời ở nơi hoang vu như thế.
Nàng có thể cảm nhận được Gia Luật Gia Ương vui vẻ, dần vui vẻ.
Ăn cơm xong, Gia Luật Gia Ương rửa nồi bát đũa. Việc này khác hẳn với Đại Sở, Hoàng đế Đại Sở không làm gì cả, suốt ngày chỉ phê tấu chương, vào triều. Chỉ khi vào tiết nông tang mới xuống ruộng chăm vài cây hoa màu.
Y có rất nhiều tôi tớ thị nữ, ở cung điện xa hoa nhất, ăn món ngon nhất. Gia Luật Gia Ương thì khác.
Thừa dịp Gia Luật Gia Ương đi rửa chén, Dung Xu rửa mặt, gỡ búi tóc, thay áo ngủ sau đó chui vào chăn. Bây giờ không còn lạnh như mùa đông, đắp kín mền là được, không cần bình nước nóng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây