Nếu không phải vì đường xá xa xôi, chắc chắn Đạt Oa sẽ mua rất nhiều gạo và mì trở về, bởi vì Vương phi thích ăn.
Chưởng quỹ Trương đưa ba tấm ngân phiếu một trăm lượng, còn có mười sáu lượng bạc vụn, Đạt Oa cất tiền bên người, chắp tay với chưởng quỹ: “Nước cốt lẩu để ở khách điếm, mỗi một khối đều dùng giấy dầu gói lại, chốc nữa sẽ đưa tới cho chưởng quỹ.”
Giữa chân mày của chưởng quỹ Trương lộ ra vẻ vui mừng: “Để ta cho người đi lấy, sao có thể làm phiền đại nhân đưa tới được.”
Chưởng quỹ Trương mang theo người đến lấy nước cốt lẩu, đến gian phòng của người khác, muốn để ánh mắt sạch sẽ một chút, tiểu nhị nhanh nhẹn dọn nước cốt lẩu đem đi, ánh mắt của chưởng quỹ Trương không nhịn được mà đặt trên mấy cái đùi dê chân bò ở góc phòng.
Người Ô Nhĩ thật chú trọng, tây bắc cũng không phải là không có thịt, mang theo mấy cái đùi dê tới, thịt ở đâu mà chẳng là đồ ăn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây