Xe ngựa lắc lư một cái, Triệu Nhan Hề vén rèm xe lên, trông thấy ánh chiều ta đang nhạt dần, bầu trời ở Thịnh Kinh vẫn đẹp như trước, không biết quang cảnh ở Ô Nhĩ sẽ như thế nào.
Triệu Nhan Hề quay đầu nhìn về phía mẫu thân, “Nương.”
Bình Dương hầu phu nhân xoa đầu Triệu Nhan Hề, “Sao vậy, suốt đường về nương thấy con cứ như người mất hồn.”
Triệu Nhan Hề sống mũi cay cay, “Không sao cả, nữ nhi chỉ là muốn hỏi một chút... trưởng công chúa Tấn Dương, nàng là người như thế nào?”
Triệu Nhan Hề nhìn chằm chằm Bình Dương hầu phu nhân, muốn từ trên mặt Bình Dương hầu phu nhân nhìn ra cái gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây