Gia Luật Gia Ương luôn muốn cho Dung Xu những thứ tốt nhất, nếu không cũng sẽ không để Đạt Oa mua son phấn, trang sức cao quý về cho nàng.
Dung Xu nghĩ một chút rồi nói: “Chàng không nhắc thiếu chút nữa thiếp cũng quên mất, lần trước chàng đưa tới kim trâm cài tóc, nhớ đem bán đổi lấy tiền mua hạt giống và thảo dược.”
“Cho nàng rồi thì chính là của nàng, sao có chuyện thu hồi lại được?” Gia Luật Gia Ương ho khan một tiếng: “Bổn vương chưa tới nỗi thiếu chút vàng này.”
Dung Xu cũng không biết hắn tặng những thứ này có ích lợi gì, nếu xét về kiểu dáng thì không đẹp bằng trang sức của hồi môn của nàng, những thứ đó nàng còn không đeo, càng đừng nói chi đến những cái này.
Ở Ô Nhĩ, trang sức hoàn toàn không có tác dụng, Dung Xu muốn đem bán những thứ đó đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây