Chiến đấu quan trọng nhất là quen thuộc và nhuần nhuyễn, tuyệt đối không thể đợi đến nước tới chân mới nhảy. Trong lòng cô cũng rất chờ mong, nên liền nhấn vào khung kỹ năng 【Người nhẹ như gió】trong thức hải.
Một cái lướt chân nhẹ nhàng, tựa như Lăng ba vi bộ, Tạ Tinh Diêu nhảy lên xà nhà mà không tốn chút sức nào.
Người nhẹ như gió, đúng thế thật.
Tạ Tinh Diêu nhẹ nhàng đáp xuống đất, nhấn vào giao diện trò chơi trong thức hải: “Thử thêm…【Di chuyển cực nhanh】nữa đi.”
Di chuyển cực nhanh, đúng như tên gọi, là kỹ năng tăng tốc độ trong một khoảng thời gian ngắn.
Kỹ năng được kích hoạt, chỉ trong vài lần nháy mắt, Ôn Bạc Tuyết đã thấy cô đứng ở góc phòng cách đó mấy trượng.
Ôn Bạc Tuyết thật lòng cảm thán: “Đỉnh ghê!”
Tạ Tinh Diêu biết mình có mấy cân mấy lạng, được khen như thế khiến cô rất xấu hổ, thế nên cô xua tay với y: “Thôi thôi thôi, chúng ta đừng tâng bốc lẫn nhau nữa, dù là vũ khí hay kỹ năng, tôi đều chưa thành thạo lắm.”
Nói xong, ánh mắt của cô khẽ nhúc nhích, nhìn về phía cánh cửa đang đóng chặt: “... Lạ thật.”
“Sao vậy?”
“Anh có nhớ không, trong nguyên tác 《Thiên Đồ》, sau khi Ôn Bạc Tuyết vào phòng, không lâu sau đã có người gõ cửa.”
“Ý của cô là ——”
Ôn Bạc Tuyết chợt nhớ ra: “Nguyệt Phạn!”
Nguyệt Phạn, thánh nữ của Thần điện núi Lăng Tiêu, nữ phụ độc ác xuyên suốt toàn văn, thuở ban đầu yêu Ôn Bạc Tuyết mà không được đáp lại, sau đó tình yêu hóa thành thù hận, không ngừng lén lút giở trò sau lưng Ôn Bạc Tuyết, chỉ vì muốn nhìn thấy dáng vẻ khi rơi xuống bùn lầy của y.
Hiện tại cô ta vẫn còn đang trong giai đoạn một lòng si mê, nghe nói Ôn Bạc Tuyết vào Giang phủ nên cũng vào xin việc theo, nhưng hai người bọn họ đã thảo luận trong phòng lâu như vậy, nhưng lại không nghe thấy chút động tĩnh nào.
Với tính cách của Nguyệt Phạn, sao cô ta có thể không đến chứ?
Tạ Tinh Diêu đoán tới đoán lui cũng không đoán được nguyên nhân, bỗng nhiên ngoài cửa có tiếng sột soạt, giống như có nhiều người đang rôm rả trò chuyện.
Cô cảm giác được chuyện gì đó không đúng lắm nên mở cửa ra, đúng lúc gặp một người phụ nữ đang ngó nghiêng nhìn quanh: “Tỷ tỷ, có chuyện gì vậy?”
“Cô không biết à? Hình như có người đập phá bên đình nghỉ mát ấy.”
Người phụ nữ vừa nói xong, cách đó không xa lập tức có người đáp lại: “Gì mà đập phá, rõ ràng là bị điên mà… Nghe nói là đệ tử của núi Lăng Tiêu!”
Đệ tử của núi Lăng Tiêu… Nguyệt Phạn hả?
Nữ phụ độc ác, lạnh lùng, kiêu ngạo kia, nổi cơn điên đập phá đồ à?