Xuyên Sách: Giới Tu Chân Sao Lại Có Bệnh Như Thế Này

Chương 24:

Chương Trước Chương Tiếp

“Nói thật nhé, chiêu này hình như hơi quen quen ấy.”

Ôn Bạc Tuyết ngớ người: “Đây là… The Voice version giới tu chân hả?”

Tạ Tinh Diêu: “Cũng có thể là đại lộ ánh sáng của thần tiên.”

Cô ngừng lại một chút: “Tôi biết cách để chúng ta vượt qua bài kiểm tra rồi.”



Tiền lương mà Giang phủ đưa ra rất cao, nên có rất nhiều nhạc công đến xin việc.

Khi Tạ Tinh Diêu bước vào đình nghỉ mát, đã qua một tuần hương (1 tiếng).

“Ta thấy cô nương đi cùng với vị tiểu lang quân kia, ta còn tưởng rằng hai người sẽ hợp tấu một khúc chứ.”

Dáng dấp của Ôn Bạc Tuyết cao lớn, từ lâu đã thu hút sự chú ý của nhiều giám khảo, thấy y không bước vào đình, hiếm khi quản gia chủ động mở lời.

Ông ta đung đưa chòm râu dê, trông có vẻ rất hài lòng và vui vẻ. Tạ Tinh Diêu không nhịn được mà thầm nghĩ, không biết khi ông ta biết những người quen bên cạnh đều là yêu ma quỷ quái, ông ta sẽ có biểu cảm gì.

“Gia huynh không biết tấu nhạc, chỉ vì huynh ấy sợ ta sẽ hồi hộp nên mới đi theo để an ủi thôi.”

Tạ Tinh Diêu mỉm cười, đặt chiếc đàn gỗ ra trước mặt.

“Đây là đàn mà hôm nay huynh ấy đã mua cho ta. Huynh muội bọn ta sống nương tựa vào nhau từ nhỏ, vì ta thích âm luật cho nên ca ca đã làm lụng vất vả để giúp tôi học nghệ thuật. Nhưng sức khỏe của huynh ấy không tốt lắm, ngã bệnh vì làm việc quá sức liên tục… Nếu có thể vào Giang phủ đánh đàn, ta sẽ có tiền chữa bệnh cho ca ca.”

Thấy mấy người bọn họ lộ ra vẻ thông cảm, Tạ Tinh Diêu mở cờ trong bụng.

Tuyển chọn nhạc công này rõ ràng là một đại hội so bì sự thảm thương, chỉ có dùng chiêu tình cảm mới có thể vào phủ.

Cô đã sớm bịa chuyện xong, cũng bảo Ôn Bạc Tuyết tỏ vẻ yếu ớt và mong đợi, nhất định có thể thuận lợi vượt qua bài kiểm tra này.

Cô định tiếp tục kể chuyện, ai ngờ lại bị người khác chặn họng.

“Lại là bị bệnh, lại là nhà nghèo, lại là nhất định phải vào Giang phủ à?”

Cuối cùng mẹ Giang cũng nhận ra điều bất thường, không cho quản gia cơ hội mở miệng nói chuyện: “Sao ta cảm thấy… hôm nay, mọi người trong thành đều như đang hấp hối vậy?”

Tạ Tinh Diêu: ...

Chuyện rõ rành rành như vậy, giờ bà mới nhận ra à! Ủa, nhưng tại sao lại nhận ra vào ngay lúc này vậy!

Cô vốn nghĩ đây là một đề tài không cần động não, ai ngờ độ khó đột nhiên vọt lên cấp địa ngục.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)