Kẻ lang thang xanh xao vàng vọt sao có thể so sánh với hương vị này.
Giang Thừa Vũ ăn ngon quen mùi, hành động càng lúc càng trắng trợn, không hề kiêng dè mà tàn sát bừa bãi. Hắn thậm chí còn nhốt rất nhiều người vào địa lao của Giang phủ, chuẩn bị để dùng bất cứ lúc nào.
Hắn ta đã tính toán xong xuôi, chờ đến khi hồi sinh Bạch Diệu Ngôn xong thì sẽ rời khỏi nơi đây. Lúc ấy không có bằng chứng, không ai có thể làm gì được hắn ta.
Tạ Tinh Diêu day day huyệt thái dương.
Tuy cô biết hết mọi chân tướng nhưng lại không có cách nào nói thẳng ra hết với Ôn Bạc Tuyết.
“Khi sự việc xảy ra, hàng xóm láng giềng đều cảm thấy tồi tệ. Ngày nào mẹ của Trịnh Nhị cũng lấy nước mắt rửa mặt. Cha của cậu ấy cũng không còn đi làm nữa mà đi khắp nơi tìm con.”
Đại phu thở dài: “Mấy ngày gần đây, trong trấn, lòng người bàng hoàng, có đạo trưởng ở đây, ta yên tâm rồi.”
Nói đến đây, ông ấy suy nghĩ một chút rồi nhìn sang vách tường bên cạnh.
“Ta còn nhớ, ba năm trước, yêu thú làm loạn, cũng chính là Ôn đạo trưởng đã dẹp yên tai họa cho bọn ta. Lần đó đạo trưởng bị thương, sau đó được ta chữa trị —— Ôn đạo trưởng, ngài còn nhớ ngài đã tự tay tặng tôi tấm hoành phi này không?”
Trên tường treo không ít tấm hoành phi và cờ thưởng, đại phu mỉm cười nhìn tấm hoành phi viết bằng chữ thảo (*) nằm ngay ngắn chỉnh tề ở ngay chính giữa.
(*) Chữ thảo (Thảo thư): là một kiểu viết chữ Hán của thư pháp Trung Hoa. Chữ thảo có bút pháp phóng khoáng và tốc độ viết chữ nhanh, có những chữ Hán mà theo lối chữ khải thì viết nhiều nét nhưng theo lối chữ thảo thì chỉ cần một nét. Tuy nhiên, chữ thảo rất khó đọc, những người chỉ quen dùng chữ khải (kiểu viết thông thường) có thể không đọc được các văn bản viết bằng chữ thảo.
“Tất nhiên nhớ rồi, bốn chữ này là do chính tay ta viết mà.”
Ôn Bạc Tuyết vẫn dáng vẻ trong trẻo lạnh lùng, đức hạnh thanh cao, phong thái đạm bạc, giọng nói của y hơi ngập ngừng: “ —— Đừng xào mì khô (Sao can diện khứ).”
Tạ Tinh Diêu đang uống nước thì sặc đến mức ho mấy cái.
Từ nhỏ cô đã học thư pháp nên có thể đọc hiểu chữ trên tấm hoành phi. Từ trên xuống dưới, rõ ràng đó là bốn chữ viết theo lối chữ thảo đúng chuẩn.
Diệu
Thủ
Hồi
Xuân
Đại phu sửng sốt, tiếp đó bật cười to: “Đạo trưởng thật biết nói đùa! Hóa ra ‘Diệu thủ hồi xuân’ còn có cách đọc như vậy, thú vị thú vị.”