Thấy đối phương tức đến mức tai càng đỏ hơn, nàng làm bộ vô tội nhướng mày: “Ta đang nghĩ đến tiệm linh thú dưới chân núi kia, bên trong chó mèo vịt ngỗng đều rất ngoan —— huynh tưởng ta đang nghĩ gì?”
Xem ra ván này nàng lại thắng, Yến Hàn Lai chắc chắn không nói lại, rơi vào thế hạ phong.
Tạ Tinh Diêu mím môi cười, dựa lưng vào ghế gỗ, đuôi giọng hơi nâng cao: “Nghĩ huynh đó?”
Giọng điệu của nàng trong trẻo, mang theo chút nũng nịu và lanh lảnh của thiếu nữ, lúc này ngậm ý cười nói ra, đuôi giọng tựa như cái đuôi vểnh lên.
Yến Hàn Lai ánh mắt lạnh lẽo, quay mặt đi không nhìn nàng nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây