Nghe vậy sắc mặt nam tử có chút ửng đỏ, hiển nhiên so với Lý Hà Hoa càng ngượng ngùng, thanh âm cũng thấp hơn nhiều: “Ngại quá, là ta hiểu lầm, thật sự là bởi vì hài tử trong nhà quá kén ăn, cái gì cũng không thích ăn, chỉ có điểm tâm ngươi làm hắn rất thích ăn cho nên ta mới cố ý tới mua, kết quả đến chậm chỉ mua được hai khối, hai khối này chỉ sợ không đủ cho hài tử ăn, nếu có nhiều hơn thì tốt rồi, cho nên vừa rồi mới hỏi, làm ngươi chê cười rồi.”
Tiểu tổ tông trong nhà được nuông chiều, đột nhiên đổi chỗ sinh hoạt nên không thể quen được, như là cơm canh đạm bạc căn bản không ăn, mỗi ngày đều cáu kỉnh, nháo đến tâm thần và thể xác hắn đều mệt mỏi.
Vẫn là hôm qua trong nhà một người học trò mang điểm tâm tới, chia cho tiểu tổ tông một khối ăn, kết quả hắn vậy mà ngoài ý muốn ăn thật ngon, ăn xong còn nháo muốn ăn nữa, không biện pháp hắn đành phải đi theo học trò dò hỏi thế mới biết mua từ nơi này.
Vì thế hôm nay hắn thừa dịp tan học liền tới đây, không nghĩ tới chỉ còn hai khối, hai khối mang về khẳng định không đủ cho tiểu tổ tông kia ăn, haizzz.....
Lý Hà Hoa nghe xong nam tử nói thập phần lý giải loại tâm thái này của gia trưởng, vội lắc đầu nói không sao, kỳ thật trong lòng cảm thấy người nam tử này rất không tồi, ít nhất đối với tiểu hài tử là người ôn nhu, nam tử như vậy ở thời đại này kỳ thật không nhiều lắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây