Trương Lâm thị ngừng lại, thật lâu sau mới thở dài, vành mắt một lần nữa đỏ lên, thấp giọng “ừm” một tiếng, không tiếng động thở dài: “Đúng vậy..... đúng vậy.”
Bà là một lão bà tử nhưng cũng không phải hồ đồ hay mắt mù, bà nhìn thấy, cũng cảm nhận được.
Lúc trước là lão bà tử bà có thái độ không phải.
Hôm sau Trương Lâm thị ở nhà nghỉ ngơi nhưng mà Trương Thanh Sơn thay bà tới.
Trương Thanh Sơn gãi gãi đầu, ngượng ngùng nói: “Tẩu tử, nương ta không thoải mái ở nhà nghỉ ngơi, ta tới hỗ trợ ngươi. Dù sao bây giờ ta cũng không đến cửa hàng thợ mộc kia, cũng đang rảnh, ta không cần tiền.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây