“Ta định dẫn đệ ấy lên trấn trên cho đệ ấy học một nghề nào đó, sau này ở trên trấn mưu sinh không đến mức nuôi không được một nhà mấy miệng ăn.”
Lý Hà Hoa gật gật đầu, đúng vậy, Trương Thanh Sơn đã đến tuổi suy tính con đường sau này, ruộng bề bề không bằng nghề trong tay(*), Trương Thiết Sơn nghĩ rất đúng.
———————————————————
(*)Có của mà không làm thì rồi cũng hết, có một nghề giỏi trong tay thì suốt đời không lo bị đói. Ruộng đất rộng, tiền của nhiều chưa hẳn là sung sướng, vì còn sợ lo mất trộm, có ngày phải đói, nhưng có sẵn một nghề trong tay thì không sợ đói.
————————————————————
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây