Lý Hà Hoa biết tiểu hài tử rất lo lắng cho Trương Thiết Sơn, nhưng dù sao hắn còn nhỏ như vậy, tiểu hài tử không thức đêm nổi, nàng liền ôm hắn vào trong lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng hắn dỗ: “Thư Lâm ngoan, nhắm mắt lại ngủ một giấc đi, ngươi không ngủ được phụ thân sẽ lo lắng. Nương sẽ canh phụ thân, phụ thân ngươi sẽ không sao.”
Tiểu hài tử chớp chớp mắt, luyến tiếc mà quay đầu lại nhìn Trương Thiết Sơn một cái.
Lý Hà Hoa hôn hôn đôi mắt hắn trấn an: “Không sao không sao, phụ thân sắp tỉnh rồi, ngươi ngoan ngoãn ngủ đi, nói không chừng phụ thân thấy ngươi ngoan như vậy, khi ngươi thức dậy thì sẽ mở mắt nhìn ngươi đó.”
Tiểu hài tử nghe vậy lập tức xoay đầu về, chôn vào trong lòng Lý Hà Hoa, ngoan ngoãn nhắm mắt lại ngủ, chỉ một lúc sau khi được Lý Hà Hoa vỗ nhẹ đã ngủ rồi.
Lý Hà Hoa hôn nhẹ lên trán tiểu hài tử, đem hắn đặt bên cạnh Trương Thiết Sơn nằm ngủ song song cùng hắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây