Lý Hà Hoa nói: “Trương Thiết Sơn, cảm ơn ngươi hậu ái, nhưng ta không có cách nào chấp nhận ngươi, thân phận hiện tại của ta là vợ trước của ngươi, người làm người khác chán ghét Lý Hà Hoa. Ngươi biết ta không phải nàng nhưng người khác không biết, cũng không thể biết, ít nhất mẫu thân ngươi cùng đệ đệ ngươi không biết, trong lòng bọn họ vẫn chán ghét ta như trước, sau này cũng sẽ không thay đổi, tình huống như vậy sao có thể vui vẻ hạnh phúc?”
Lý Hà Hoa cười cười, tiếp tục nói: “Trương Thiết Sơn, một mình ta sống khá tốt, ta có thể kiếm tiền nuôi sống chính mình, còn có thể vô lo vô nghĩ mà sống qua ngày, sinh hoạt như vậy so với có gia đình liên lụy, khắp nơi có bà bà không thích nhìn thì tốt hơn nhiều. Cho nên ta không muốn thành thân, như vầy rất tốt, ta tin là ngươi có thể tìm được một thê tử rất tốt rất tốt. Chúc ngươi sau này hạnh phúc.”
Trương Thiết Sơn nhìn nàng, tâm từng chút từng chút như bị sâu cắn, có chút đau, có chút ngứa, thanh âm cũng trầm thấp theo: “Nếu ngươi sợ nương ta làm khó dễ ngươi, ta sẽ tách ra ở riêng, không để ngươi ở cùng với nương, còn về tự do, ta không hạn chế ngươi, ngươi muốn làm gì ta đều ủng hộ, còn sẽ giúp đỡ ngươi, Trương Thiết Sơn ta nói được làm được.”
Lý Hà Hoa thở dài, cười lắc đầu: “Trương Thiết Sơn, chúng ta không có khả năng, đừng nói nữa, ngươi về đi, sau này cũng đừng tới nữa.”
Đôi mắt Trương Thiết Sơn nhanh chóng ảm đạm, không tiếng động một lúc lâu lại mở miệng, thanh âm có chút khàn khàn: “Vậy ... Thư Lâm thì sao? Ngươi không muốn luôn chiếu cố hắn sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây