Trương Thiết Sơn nhấp nhấp môi, vẻ mặt càng thêm thâm trầm, dường như bên trong có muôn vàn cảm xúc.
Lý Hà Hoa không muốn đối mặt với ánh mắt thâm trầm của hắn như vậy, liền nói: “Ngươi về đi, hôm nay cảm ơn ngươi đã tới hỗ trợ.”
Trương Thiết Sơn lại không đi mà giữ chặt cánh tay Lý Hà Hoa, thanh âm trầm thấp: “Ta thú ngươi được không?” Không phải là ta thú ngươi một lần nữa mà là ta thú ngươi.
Tim Lý Hà Hoa đập lệch một nhịp, ngơ ngẩn mà nhìn Trương Thiết Sơn.
Hắn cũng không phải nói giỡn mà là đang nói nghiêm túc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây