Lý Hà Hoa đang định lại nói một câu gì đó để hóa giải sự xấu hổ, Trương Thiết Sơn lại ngoài dự đoán mà “Ừm” một tiếng, không biết hắn ừm cái gì.
Lý Hà Hoa chớp chớp mắt “À” một tiếng, cũng không biết còn có thể nói gì nữa, dứt khoát trực tiếp nói với hắn: “Ngươi là tới gặp Thư Lâm phải không? Vậy ngươi vào quán ngồi đi, vừa lúc ăn cơm trưa với Thư Lâm, hắn tới giờ còn chưa ăn đâu, ta phải vội nấu không có thời gian cho hắn ăn, hắn lại không chịu tự ăn, ngươi ngồi cùng hắn ăn hắn sẽ nguyện ý.”
Trương Thiết Sơn nhìn hai mắt Lý Hà Hoa, cũng không nói câu từ chối, ôm tiểu hài tử từ trong lòng nàng qua.
Thư Lâm khó có được nể tình mà ngoan ngoãn ở trong lòng Trương Thiết Sơn không nhúc nhích.
Lý Hà Hoa nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng dẫn Trương Thiết Sơn trở lại quán, để hắn ngồi vào một bàn trống: “Ngươi chờ một lát, ta làm cho ngươi cùng Thư Lâm một chút sủi cảo ăn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây