“Có muốn ăn tháp dâu tây không?”
Cố Hoài Dục thấy trong tay rất nhiều cô gái xung quanh đều cầm tháp dâu tây, cảm thấy mặc kệ ngon hay không, ít nhất rất đẹp, thế là quay đầu hỏi cô.
Lâm Sở Trì lắc đầu: “Không đâu, ăn vào không tiện, cầm cũng rất vướng.”
Hai người vừa đi vừa dạo, sạp hàng tháp dâu tây, trà sữa ống trúc rất nhiều người xếp hàng họ đề không tới, ngược lại mua một ít hạt dẻ đặc hữu bản địa.
Kích thước hạt dẻ không lớn, nhưng không chỉ rang chín ngon, ăn sống càng thanh ngọt giòn giã.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây