Lâm Sở Trì vô thức nhìn xung quanh, thấy góc này ngoài cửa sổ không nhìn thấy, cha mẹ Lâm cũng đều đang bận việc, lúc này mới mở miệng ăn.
Thịt tôm ăn vào vừa đàn hồi vừa non, cay thơm vừa miệng, càng ăn càng thơm.
Cố Hoài Dục bóc xong tôm hùm đất, bản thân chưa ăn con nào, thấy cô nguyện ý tiếp nhận mình đút cho, trực tiếp đưa tới bên miệng cô hết.
“Được rồi, anh tự ăn đi.” Lâm Sở Trì lại ăn thêm một con, sau đó lắc đầu với anh.
Xác định cô không chịu ăn tiếp, Cố Hoài Dục đặt bát đũa xuống, lấy khăn giấy tới, lau miệng giúp cô rồi lại kéo khẩu trang lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây