Thực ra trong những năm qua, sau khi trang trại nhà họ Phùng càng mở càng lớn, bây giờ căn bản không lo con đường tiêu thụ nữa. Đồng thời, ở thời đại phố lớn ngõ nhỏ đều mở cửa hàng gà rán, đi bán gà rán cũng không phải là lựa chọn cực kỳ tốt.
Nhưng đối với Phùng Ngọc Ngọc mà nói, đây là giấc mơ ngày xưa của anh trai, hơn nữa là giấc mơ chỉ nói với một mình cô ấy, lúc đầu cô ấy thậm chí còn hứa hẹn với anh trai, anh ấy làm ông chủ, cô ở trong tiệm phụ làm gà rán.
Cho dù lúc đầu anh trai nói đùa với trình độ chơi đồ hàng của cô ấy, e là không làm ra được gà rán, phải tự mình ăn đủ trước.
Phùng Ngọc Ngọc nghĩ tới lúc đó mình còn nhỏ, anh trai chỉ thuận miệng trêu đùa một câu, ai biết sau khi cô ấy lớn lên thật sự không có thiên phú về phương diện này, thật sự suýt chút để anh ấy nói đúng.
Nói từ phương diện nào đó, hành vi mang giấc mơ của người nhà tiến lên như cô ấy có hơi khiến Lâm Sở Trì liên tưởng tới mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây