Thầy Vương là giảng viên khoa mỹ thuật, Tôn Tùng là sinh viên của ông ấy, đương nhiên lúc trước học mỹ thuật, sau khi tốt nghiệp anh ta gầy dựng sự nghiệp mở một phòng quảng cáo, bây giờ đã phát triển trở thành công ty quảng cáo.
Hai thầy trò đứng trò chuyện, thầy Vương mời anh ta đến nhà mình ngồi một lát.
“Không cần, nếu như thầy muốn đãi em thì mời em đến nhà ăn ăn bữa cơm đi, em nghe nói, nhà ăn số một khó ăn nhất hồi trước lúc chúng em còn học bây giờ mỗi ngày đều có sinh viên giành ăn.”
“Thầy nói sao đột nhiên em về trường học, hóa ra là nghe nói trường học có đồ ngon mới thuận tiện đến thăm thầy.” Thầy Vương trêu ghẹo nói.
“Thầy ơi thầy thật oan uổng người ta, em định trở về trường thăm thầy mới nghe nói về chuyện nhà ăn, ăn cơm chỉ là thuận tiện thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây