Cố Hoài Dục luôn cảm thấy nói ra e là sẽ bị “thấy phải chia phân nửa”, nhưng lại không đến nỗi vì chút chuyện này mà nói dối ông ấy, chỉ có thể nói thật: “Là bò kho ạ.”
“Bò kho mang cho chú nhỉ, thật là có tâm.” Thầy Cố rất thích ăn bò kho, nghĩ trong nhà ăn không có bò kho để mua, nên cảm thấy là anh mua từ bên ngoài mang đến cho mình .
Cố Hoài Dục có thể làm sao, chỉ có thể tỏ vẻ mình cũng muốn ăn, cho ông ấy một hộp.
Chưa nếm thử mùi vị bò kho nên thầy Cố cảm thấy mình cũng không ăn hết, cũng không chê một hộp ít, trái lại vui vẻ kéo anh vào phòng làm việc của mình.
Tiến vào trong phòng làm việc, Cố Hoài Dục lấy ra một hộp từ trong túi đặt lên bàn ông ấy sau đó buộc chặt túi lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây