Tay nghề được công nhận, ý cười trên mặt Lâm Sở Trì càng đậm hơn, chờ khi trở lại nhà bếp đồng ý đưa thịt khô đã làm từ trước cho cô ấy.
“Vậy mà chị cho em thật, Thất Thất chị quá tốt rồi.”
Buổi tối hôm ấy cô ấy chỉ thuận miệng nói như vậy, không nghĩ tới cô sẽ làm cho mình thật, vui sướng hận không thể nhảy tại chỗ mấy lần.
“Chị sợ không làm cho em, đến lúc đó em ăn hết đồ ăn vặt của đám Xấu Xa.” Trong giọng điệu của Lâm Sở Trì lộ ra vẻ trêu ghẹo.
Triệu Nguyệt nâng bình đang vui sướng, cũng không quan tâm cô trêu ghẹo mình, trái lại nhớ tới gì đó mách cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây