Đường Nguyệt sững người một lúc, sau đó bật cười: “Em mơ thấy gì hay ho mà ngã từ trên giường xuống, còn ngã vào m.ô.n.g nữa chứ.”
Mơ thấy gì ư?
Chuyện này không thể nói ra được, nếu không sẽ còn xấu hổ hơn cả việc ngã vào mông.
Chân Lục Trà: “Em cũng quên mất mình mơ thấy gì rồi...”
Đường Nguyệt cười nói: “Quên thì quên đi, chắc cũng không phải giấc mơ đẹp gì đâu, em thay quần áo đi, đồ ăn sáng đã chuẩn bị xong rồi, chị đợi em ở ngoài cửa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây