Đường Nguyệt yên tâm gật đầu.
Chân Lục Trà cười nói với cô: “Chị Đường, chị giống như mẹ dặn dò con gái ra ngoài vậy! Ha ha ha!”
Lời Chân Lục Trà nói lại khiến Đường Nguyệt ngẩn người một lát, trong lòng cô đã coi Chân Lục Trà như em gái rồi.
Nhưng, em gái của cô không biết ở bên ngoài có sống tốt không, có bị đói không, có bị zombie dọa khóc không, có đang nhớ chị gái này không......
Nghĩ đến khi còn nhỏ em gái bị người ta nhận nuôi, sau đó cô không bao giờ gặp lại em ấy nữa, trong lòng Đường Nguyệt luôn chua xót.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây