Cô lại sờ lên cổ, trong tay chạm phải vật lạnh lẽo, chính là sợi dây chuyền ngọc lục bảo mà mình thích nhất.
May quá may quá, đây là cơ thể của mình.
Chân Lục Trà thở phào nhẹ nhõm.
Chân Lục Trà có linh cảm, mình hẳn là đã xuyên không rồi, dù sao thì ai có thể sống sót sau khi máy bay rơi chứ, khả năng này còn nhỏ hơn cả xuyên không.
Chân Lục Trà đứng dậy, nhìn mảnh đất tĩnh mịch này, chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây