Tạ Lam Án rút loan đao từ nhỏ đã theo mình bên hông ra, một tay nhẹ nhàng nâng Chân Lục Trà lên, tay cầm đao run rẩy đ.â.m vào sau gáy cô.
Máu b.ắ.n lên tay Tạ Lam Án, anh giống như không biết hít thở, chỉ ngơ ngác ôm người trong lòng, ánh sáng duy nhất trong mắt vỡ vụn.
Ngay lúc này, những con lạc đà bị ngọn lửa chặn lại trong biệt thự lại bắt đầu tranh nhau lao về phía bọn họ, Hứa Đồng và Hàn Diễm muốn kéo Tạ Lam Án đang quỳ dưới đất dậy, nhưng mặc cho bọn họ kéo thế nào, Tạ Lam Án vẫn quỳ tại chỗ ôm Chân Lục Trà, cả người giống như bức tượng không có linh hồn.
Hàn Diễm cũng không nhịn được mà rơi nước mắt: “Lão đại! Đi mau!” Hắn dùng sức kéo, nhưng không có tác dụng.
Đường Nguyệt loạng choạng đi đến bên cạnh Tạ Lam Án, nghẹn ngào nói: “Lão đại, anh không phải nói đưa Trà Trà về sao? Anh phải đưa cô ấy về…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây