Nhưng không lâu sau khi mạt thế ập đến, Cố Tiểu Bảo đã mắc bệnh qua đời. Nữ chính cũng bị cô bạn thân trà xanh hãm hại, đẩy vào giữa bầy zombie mà chết.
May mắn thay, nữ chính đã trọng sinh và có được một bàn tay vàng nghịch thiên - không gian Ngọc Tuyền. Không gian này không chỉ có dòng suối thần kỳ giúp thay đổi thể chất của nữ chính, còn giúp cô có được dị năng mà còn có thể trồng trọt chăn nuôi.
Nữ chính đã dẫn theo con trai sống một cuộc sống sung túc trong mạt thế và gặp lại nam chính, mà nam chính từ một người đàn ông sắt đá đã hóa thân thành người chồng, người cha mẫu mực, cưng chiều nữ chính và con trai lên tận trời. Đồng thời cũng ném nữ phụ trà xanh đã từng hãm hại nữ chính vào giữa bầy zombie để bị cắn xé đến chết.
Mà Chân Lục Trà hiển nhiên không phải nữ chính được cưng chiều kia.
Chân. Bị zombie cắn chết. Lục Trà: ... Vậy thì ý nghĩa của việc tôi đến đây là để bị zombie cắn c.h.ế.t sao?
Trời ơi!!! Xuyên thành ai không xuyên, lại xuyên thành nữ phụ vừa trà vừa độc này. Xuyên thành nữ phụ vừa trà vừa độc cũng đành rồi, lại còn phải đẩy nữ chính vào bầy zombie nữa chứ.
Đây chẳng phải là khởi đầu địa ngục sao!
Nhìn thấy Chân Lục Trà dần dần phát điên, hệ thống an ủi: 【Ký chủ thân mến đừng nản lòng, sự tồn tại của tôi chính là để giúp cô.】
“Thật sao? (//?//) Vậy ngươi có thể cho tôi một bàn tay vàng giống như không gian Ngọc Tuyền không?” Chân Lục Trà đầy hy vọng hỏi.
【Emmm... Chức năng này không nằm trong phạm vi năng lực của hệ thống này đâu, bạn hiền~】
“Vậy ngươi có thể cho tôi một dị năng không?”
【Cái này cũng không được đâu, bạn hiền~~】
“Phân cho tôi một người bạn trai mạnh mẽ cũng được, ngươi làm được không?”
【Không được đâu nha, bạn yêu~~~】
Yêu cái đầu ngươi ấy, đồ vô dụng.
【Đề nghị ký chủ đừng lăng mạ hệ thống, hãy nói chuyện lịch sự】 Hệ thống ân cần nhắc nhở.
“Ngươi có thể nghe thấy những gì tôi nghĩ trong đầu?!” Chân Lục Trà kinh ngạc.
“Cái này là đương nhiên rồi, vì cô là ký chủ của tôi mà~”
Chân Lục Trà coi như đã hiểu, cái thứ này, thứ nên có thì không có, thứ không nên có thì lại có đủ.
“Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, ngươi nhất định phải có thứ gì đó hữu ích chứ.”
【Ký chủ, cô có thể tích lũy điểm trà xanh để đổi hộp quà mù, những thứ trong hộp quà mù sẽ giúp cô sống sót trong mạt thế.】
“Điểm trà xanh? Cái này tích lũy bằng cách nào?”
【Khi ký chủ nói hoặc làm những hành động khiến người khác cảm thấy trà xanh, hệ thống sẽ tự động phát hiện và chấm điểm dựa trên biểu hiện của cô】
“Ý ngươi là, chỉ cần tôi đủ trà xanh là có thể sống sót trong mạt thế?”
【Cũng có thể hiểu như vậy, ký chủ.】
“Vậy thì đúng là không có tình cảm, hoàn toàn dựa vào kỹ thuật.” Chân Lục Trà không ngờ kỹ năng diễn xuất mà mình mài giũa bao năm nay lại có thể tỏa sáng ở nơi này.
Trong khi Chân Lục Trà đang nghiên cứu hệ thống sinh tồn trà xanh, thì bên này, Cố Nhu Nhu giật mình tỉnh giấc.
“Đừngggg!!!!” Tiếng hét thất thanh của Cố Nhu Nhu đã làm Cố Tiểu Bảo đang ngủ bên cạnh cô sợ hãi.
“Mẹ ơi, sờ đầu nè, đừng sợ đừng sợ, ác mộng bay đi rồi.” Cố Tiểu Bảo giơ bàn tay nhỏ bé lên vuốt ve Cố Nhu Nhu đang run rẩy.
Cố Nhu Nhu nhìn căn phòng ngủ ấm áp trước mắt và đứa con trai đáng lẽ đã c.h.ế.t trong mạt thế, nước mắt không kìm được tuôn rơi.
“Tiểu Bảo, Tiểu Bảo, là con thật sao, mẹ không phải đang mơ đúng không?” Cố Nhu Nhu ôm Cố Tiểu Bảo khóc nức nở.
“Mẹ ơi, Tiểu Bảo ở ngay đây, Tiểu Bảo không đi đâu cả, mẹ đừng khóc nữa.” Cố Tiểu Bảo mới bốn tuổi, không hiểu tại sao mẹ lại đột nhiên khóc, cũng không hiểu tại sao mẹ, người trước đây không thích ôm mình, lại đột nhiên ôm mình chặt đến vậy. Do đó cậu bé chỉ biết liên tục an ủi Cố Nhu Nhu.
Cố Nhu Nhu ôm lấy cơ thể ấm áp của con trai, tinh thần dần ổn định lại. Cô thật sự đã trở về, trở về nơi mọi chuyện còn chưa bắt đầu, trở về trước khi mạt thế ập đến.
Ký ức cuối cùng của Cố Nhu Nhu dừng lại ở nụ cười ngây thơ vô tội trên gương mặt Chân Lục Trà.