Xuyên Qua Mạt Thế: Nữ Phụ Vừa Hu Hu Vừa Đập Bẹp Zombie

Chương 17:

Chương Trước Chương Tiếp

Có người thể chất tốt có thể biến dị muộn, người thể chất không tốt không cần mấy phút đã biến thành zombie.

Nhưng trong tiểu thuyết, 1% người không bị nhiễm bệnh, lại sẽ chuyển nguy thành an mà thức tỉnh dị năng.

Tỷ lệ rất nhỏ, nhưng không phải là không có khả năng.

Lúc này, người phụ nữ ở ghế sau nhìn Đường Nguyệt bị thương nói: “Tôi, tôi trước đây nhìn thấy người bị cắn đều sẽ biến thành quái vật giống chúng.”

“Vậy bà muốn thế nào?” Chân Lục Trà mỉm cười nhìn bà ta.

“Tôi cảm thấy, chúng ta nên để cô ấy ra ngoài trước...”

Cậu con trai bên cạnh bà ta cũng phụ họa: “Để cô ấy ra ngoài, cô ấy sắp biến thành quái vật rồi! Ra ngoài! Ra ngoài!”

Phải nói là người phụ nữ này và con trai bà ta rất dũng cảm.

Hàn Diễm trong lòng đã thắp nến cho bọn họ rồi.

“Vậy sao, bà nói đúng lắm.” Chân Lục Trà vừa nói vừa dừng xe.

Lúc này xe đã lái đến ngoại ô, ở đây cũng gần như không thấy bóng dáng zombie.

Chân Lục Trà xuống xe, mở cửa ghế sau, một tay túm cậu bé ra ngoài.

Cậu bé bị xách cổ áo: Cảnh này quen thuộc quá.

Mẹ cậu bé thấy con trai mình bị lôi ra ngoài, vội vàng đuổi theo: “Cô làm gì vậy! Mau thả con trai tôi xuống!”

Chân Lục Trà đặt cậu bé xuống ven đường rồi quay lại xe, khóa cửa xe từ bên trong.

Mẹ cậu bé sốt ruột, điên cuồng kéo cửa xe: “Mau mở cửa! Cô không thể bỏ rơi chúng tôi! Mở cửa!”

Chân Lục Trà nghe vậy, vui vẻ nói: “Tôi thấy bà đúng là lột mặt trái dán mặt phải, vừa mặt dày vừa vô liêm sỉ, tôi không phải là cứu thế chủ đến để phổ độ chúng sinh, không ném bà vào đám zombie đã là nhân từ lắm rồi. Hãy cảm thấy may mắn đi!”

Chân Lục Trà nói xong đạp ga, phóng đi.

Cô ấy thật ngầu!

Chân Lục Trà cũng muốn like cho chính mình.

Hai người ở ghế sau nghe cô ấy mắng một tràng, bật cười.

“Chân Lục Trà, không ngờ mắng người mà cô cũng là nghệ sĩ đấy, ha ha ha ha.” Hàn Diễm cười nói.

“Anh Hắc Thổ, sao anh có thể nói em như vậy, em nào có mắng người đâu ~” Trân Lục Trà lấy giọng điệu nũng nịu ra dùng.

“Ọe -----” Hàn Diễm giả vờ nôn mửa.

【Giá trị trà xanh +15】

Hừ, nhóc con, đấu với chị đây này, kiếp trước lúc chị đây làm người ta phát ói, thì cậu còn đang chơi bùn đấy.

Không khí trong xe sau khi không còn hai mẹ con kia đã tốt hơn rất nhiều.

“Phía trước sắp đến nhà tôi rồi, bên trong có thuốc cầm m.á.u và thuốc kháng viêm, cố gắng thêm chút nữa.” Chân Lục Trà nói với dãy biệt thự phía trước.

Đường Nguyệt nghe ra sự lo lắng trong lời nói của Chân Lục Trà.

Nhưng mấy ngày nay cô ấy cũng quan sát, phàm là người bị zombie làm bị thương, đều biến thành quái vật giống chúng.

Trong biệt thự.

Chân Lục Trà và Hàn Diễm canh giữ ở cửa phòng Đường Nguyệt.

Vài tiếng trước, khi bọn họ đến nhà Chân Lục Trà, Đường Nguyệt đề nghị để cô ấy ở một mình trong phòng một lúc, nếu cô ấy biến thành zombie, thì bảo hai người bọn họ đừng nương tay.

Cô ấy không muốn biến thành một con quái vật ăn thịt người.

Hàn Diễm nghe cô ấy nói vậy, hốc mắt đỏ hoe: “Cậu nhất định sẽ không sao đâu.”

Không biết là đang an ủi bản thân hay an ủi Đường Nguyệt.

Một ngày trôi qua, Đường Nguyệt vào phòng từ sáng sớm.

Chân Lục Trà áp tai vào cửa phòng, bên trong không có âm thanh kỳ lạ nào phát ra.

Xem ra không có vấn đề gì lớn rồi.

Chân Lục Trà lấy chìa khóa dự phòng của phòng, định mở cửa.

Hàn Diễm bên cạnh thấy Chân Lục Trà muốn mở cửa liền đưa tay ngăn lại nói: “Để tôi.”

Bất kể Đường Nguyệt biến thành cái dạng gì, anh ấy cũng sẽ không bỏ mặc cô ấy.

Chân Lục Trà thấy dáng vẻ của Hàn Diễm, liền đưa chìa khóa trong tay cho anh ấy.

Hàn Diễm chậm rãi đẩy cửa phòng.

Hình ảnh anh ấy dự đoán không giống nhau.

Đường Nguyệt chỉ yên lặng nằm ngủ trên giường.

Chân Lục Trà thấy vậy, trái tim đang thấp thỏm cuối cùng cũng được thả lỏng.

Lúc này, mặt Đường Nguyệt hơi ửng đỏ, trông giống như bị cảm rồi sốt.

“Tôi biết chị Bạch Vân nhất định không sao, tôi đi lấy thuốc hạ sốt, anh cứ ở đây trông chừng trước.” Chân Lục Trà nói với Hàn Diễm.

Nói xong liền chạy đi lấy thuốc.

Hàn Diễm ngồi bên giường nhìn Đường Nguyệt, lần đầu tiên thấy may mắn như vậy.

Ngày hôm sau, Đường Nguyệt tỉnh dậy nhìn ánh sáng xuyên qua cửa sổ, chậm rãi nâng cánh tay của mình lên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 36%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)