Chân Lục Trà đột nhiên nghĩ ra gì đó, kéo cánh tay Tạ Lam Án nói: “Án Án, Án Án.”
Tạ Lam Án nghe Chân Lục Trà gọi mình như vậy liền biết cô lại có chuyện muốn nhờ anh làm, bởi vì mấy ngày nay anh đã nghe không dưới mười lần rồi.
Chân Lục Trà cũng phát hiện ra chỉ cần mình gọi Tạ Lam Án là “Án Án”, anh luôn đáp ứng mọi yêu cầu của cô.
Vẻ mặt Tạ Lam Án có chút bất lực, nhưng vẫn lộ ra tia cưng chiều: “Nói đi, chuyện gì.”
Chân Lục Trà nghe anh nói vậy, nhón chân hôn lên má anh, ghé sát tai anh nói nhỏ: “Tạ Lam Án, mỗi ngày anh chụp cho em một bức ảnh nhé.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây