Chân Lục Trà nhìn hổ con, trong lòng manh muốn chết.
Nhưng cô lại nhớ ra, hổ nhỏ chỉ uống sữa một lần trên xe, vậy chắc nhóc con đói rồi.
Chân Lục Trà lấy sữa hộp trong không gian ra, cho nó uống một lần nữa.
Hứa Đồng: “Chị Chân, sau này chúng ta gọi con hổ nhỏ này là Bạch Bạch sao? Có phải hơi tùy tiện rồi không? Hay là đặt cho nó cái tên bá đạo hơn đi.”
Chân Lục Trà nghĩ lại, cảm thấy cái tên Bạch Bạch này quả thực có chút bình thường, cô suy nghĩ cẩn thận, đột nhiên trong đầu lóe lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây