Nước mắt của a nương không tiếng động, thấm ướt tã lót của Giang Miên Miên.
Giang Miên Miên cảm thấy cánh tay của mình hơi ướt mới nhận ra có gì đó không ổn.
Nàng mở miệng, đẩy a nương ra, ngẩng đầu nhìn a nương.
Lại nhìn thấy trên khuôn mặt tròn của a nương treo một nụ cười cực tươi, hai mắt sưng đỏ ẩm ướt, mày rậm cong cong.
“Niếp Niếp ăn no chưa? Sau này ấy mà, a nương đi đâu cũng mang theo con có được hay không, a nương tuyệt đối không bỏ rơi con, con cũng không nhận sai a nương.” Tần Lạc Hà mở miệng nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây