“Mặc dù không có tay cầm[1], nhưng có thể nuôi lớn làm tức phụ cho Khuông nhi, còn có thể làm việc cho chúng ta, để sau này Quyên nhi nàng hưởng phúc.” Gã bán hàng rong cẩn thận đặt hài nhi vào sọt của mình.
[1] cái “đó” của nam nhân.
“Nếu không cho nó uống chút nước?” Nữ nhân nói.
Gã bán hàng rong kiên quyết lắc đầu: “Không được, quá nhỏ, sẽ trở thành đồ ngốc, nuôi lớn cũng vô dụng, tiểu hài tử thật sự rất khác biệt, giống như sinh ra trong nhà phú quý, cho dù Khương nhi không thích, nuôi lớn rồi bán cũng không lỗ, nói không chừng tiền bán được còn có thể trị khỏi bệnh cho Khuông nhi của chúng ta, sau này chúng ta không phải màn trời chiếu đất nữa, đi thôi.”
Gã bán hàng rong và nữ nhân cùng gánh sọt đi phía trước một lúc lại rẽ sang một con đường khác, đi ra ngoài thành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây