Nữ nhân ở tuổi của Tần Lạc Hà, nếu như ở trong thôn, nền tảng đẹp đến mấy, cũng là một bà lão, mỗi ngày làm không hết việc đồng áng, việc nhà, hầu hạ hài tử tướng công, phơi nắng phơi gió, không ngừng sinh hài tử, mỗi lần đều già đi như vách đá.
“Vạn ác cùng vi thủ, bách thiện phú vi tiên[1].” Sự giàu có khiến mặt mày của ngươi đều trở nên hiền hòa, không có những nếp nhăn nơi khóe miệng sâu như bị thời gian chạm khắc, chỉ có nếp nhăn mỉm cười thân thiện nơi khóe mắt.
[1] Cái nghèo dẫn đầu mọi tội ác, giàu có là đầu của trăm việc thiện
Bởi vì cuộc sống thoải mái, điều kiện kinh tế tốt, những năm nay, Tần Lạc Hà không già đi, ngược lại càng sống càng trẻ.
Nghiêm công công không cho Giang Du gọi, y muốn tự mình đến gặp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây