Hoàng thượng hơi kỳ quái, tại sao Giang Nhị lại vui vẻ như vậy.
“Danh tiếng của cô nương kia không tốt đúng không.”
“Vi thần chỉ là một thị lang nho nhỏ, xuất thân cũng bình thường, danh tiếng của vi thần càng không tốt, người ngoài nói càng nhiều lời xấu về vi thần, người thanh liêm tự mình biết, Đổng thượng thư có thể qua lại tốt với thông gia thần, thần cảm thấy chính là người thật thà hiếm có, ông ấy không chê nhi tử thần không quan không vị, chỉ là một kẻ tầm thường, thần sao sẽ kén chọn khuê nữ của ông ấy, biết ơn còn không kịp.”
Lúc này Nghiêm công công ngồi bên cạnh Hoàng thượng, đang rót trà đột nhiên mở miệng nói: “Hoàng thượng, Phong ca nhi kia nhận nô làm nghĩa phụ, nó sắp kết hôn, nô cũng không có thứ gì tốt để tặng, thứ của nô tài đều do Hoàng thượng ban cho, nô không nỡ tặng cho người khác, chi bằng ngài ban thưởng cho nó một thân phận thị vệ, Đổng đại nhân làm việc cũng tận tâm tận tuỵ, con rể của ông ấy được thưởng cũng không tính là bôi nhọ, tránh cho người ngoài khua môi múa mép, nói nghĩa tử của nô không bằng tiểu tử Liễu gia kia. Một nghĩa phụ như nô ít nhất còn có tác dụng hơn thân cha nào đó.”
Nghiêm Văn Tâm nói xong còn trừng mắt nhìn Giang thị lang một cái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây