Mạnh Thanh Xà bực bội nói: “Nghe nói thông gia là người như trời quang trăng sáng, mặc dù trước đây bị ép phải tạo phản, nhưng cũng không xuất chiến giết một kẻ nào, vẫn luôn ở trong huyện giúp duy trì trị an, đến Kinh Châu cũng là cẩn thận tận tuỵ, ngay cả Hà ngự sử là người thiết diện vô tư như vậy, từ Kinh Châu về cũng khen Giang tư mã là quan tốt, thế đạo này, người tốt bị người ức hiếp, này là bắt nạt Mạnh gia chúng ta không có người.”
Lão tốt cũng rất tức giận, nhưng cũng không còn cách nào, ông ấy nhận được tin thiếu phu nhân sinh con, phản ứng đầu tiên là quay về báo cáo.
Nhưng cũng không còn cách nào, Giang đại nhân kia nhìn quá anh tuấn, nhìn dáng vẻ chính là quan văn điển hình, chỉ biết nói lý, ước chừng thấy máu sẽ bị choáng, không giống Mạnh gia bọn họ. Giang phu nhân kia cũng là người mặt mày hiền hậu, nhìn có vẻ điềm đạm. Giang thiếu gia cũng có vẻ là thiếu niên rất ngoan ngoãn.
Cả nhà chẳng trách phải giữ Thiếu gia của bọn họ ở nhà, ước chừng không có Thiếu gia, đều bị bắt nạt đến chết.
“Đúng rồi, đây là tóc máu của tiểu thiếu gia, thiếu phu nhân cắt xuống cho ta mang về.” Lão tốt lấy hai chiếc hầu bao giống nhau như đúc ra đưa lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây