Tần Lạc Hà ở bên cạnh bưng bát canh, dùng thìa cạo đáy bát nói: “Lúc con sinh ra, xấu hơn này rất nhiều.”
Mắt của Mạnh Thiếu Hà cũng đã khóc đến sưng lên, lúc này vẫn đang canh ở bên người Tiểu Du Nhi.
Giang Du ngẩng đầu nhìn thấy tướng công, giật mình: “Mạnh đại ca, ta sinh con, sao chàng cũng trở nên xấu rồi, đây là giống con sao?”
Mạnh Thiếu Hà cười ngốc nghếch, nếu không có nhạc mẫu tiểu cô và Ân cô ở đây, lúc này hắn đã vùi đầu vào người Tiểu Du Nhi rồi.
Tóm lại a tỷ vẫn còn có thể nói chuyện, vẫn có thể nói những lời không dễ nghe như mọi khi, chắc là cơ thể vẫn còn khoẻ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây