Giang Miên Miên nhìn tiểu cô nương khóc, rất buồn cười, tiểu cô nương khóc thật sự rất xinh.
Không nhịn được dùng tay véo má nàng ấy.
Ngô Y An khóc càng to hơn.
“Ngươi còn bắt nạt ta!”
Giang Miên Miên nói: “Các ngươi lúc đầu cho quá tốt, sau này cho không tốt như ban đầu, bọn họ sao lại không oán trách các ngươi, nếu như lúc đầu các ngươi cho cháo loãng, ngày hôm sau đặc hơn một chút, ngày thứ ba đặc hơn nữa, bọn họ sẽ cảm thấy rất vui. Người luôn không thể chịu được từ tốt thành xấu, nhưng lại tràn đầy hy vọng với thứ từ xấu thành tốt, mặc dù nhận được đều như nhau.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây