“Không cần, Miên Miên rất ngoan, ta ôm là được, nàng làm việc đi, chuẩn bị nhiều đồ ăn một chút.” Giang Trường Thiên nhẹ nhàng nói.
Giang Miên Miên cảm thấy ánh mắt của cha kéo dài.... hai người chắc chắn xảy ra chuyện gì đó mà nàng không biết, hừ hừ.
Tần Lạc Hà ngượng ngùng rời đi, lại nhanh chóng cầm một ấm nước lớn tới.
Nhanh nhẹn tráng ống tre, sau đó đổ nước vào ống tre, đặt nồi lên bình gốm, duy trì độ nhiệt độ nước.
Nàng ấy làm việc cực nhanh, mọi người còn chưa nghĩ xong lời nói đã rót xong nước nóng rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây