Lão hán cười nói: “Sư gia là lão gia, quả thực nên tránh một lát, thảo dược lần này không nhiều, tiên sinh xem thử có thể dùng hay không, thuốc trị thương lần trước tiên sinh cho ta đúng là có tác dụng. Còn không? Có thể chuẩn bị cho ta thêm nhiều hơn hay không? Thói đời này loạn.”
“Ai nói không phải chứ, sư gia nói ở huyện Cát Sơn sơn phỉ đã dẫn một đám người tấn công huyện nha, tự lập làm vương, đang dạy dỗ những bộ khoái khác đấy thây, nghe nói cấp trên đã phái binh tới rồi, bảo bọn bộ khoái kia chuẩn bị nghênh đón.”
Lão hán sửng sốt giây lát.
Sau đó tiếp tục điềm nhiên như không có việc gì nói: “Binh ở đâu thế?”
Giang Trường Thiên thuần phác lắc đầu: “Ta làm sao biết, chỉ nghe một hai lời mà thôi, cái gì mà bắt rùa trong hũ, phải tranh thủ chạy ra ngoài. Nếu ta nói, tiến đánh huyện nha, đó là tự tìm đường chết, nếu thật sự thiếu tiền tiêu, còn không bằng đi cướp những phú hộ kia, tựa như Lưu lão gia thôn chúng ta, hôm sau còn muốn nạp tiểu thiếp phòng thứ sáu, trong nhà có núi vàng núi bạc, còn muốn nạp thêm thiếp sinh thêm mấy đứa, kế thừa hương hỏa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây