Không được mấy ngày, Thi Nhiêu cũng thừa dịp nhàn rỗi chuồn ra khỏi thế giới nhân loại, chạy tới ngắm mùa hoa nở ở vực sâu.
Cảnh sắc khó có được như vậy, cơ hồ mỗi năm vào thời điểm này, cô ấy đều tới đây.
Cho dù chỉ là ngắm nửa ngày, thì cũng đáng giá đi một chuyến.
Cô ấy ngồi chung với Ôn Lung, Lê rất tự giác tránh xa một chút.
Thi Nhiêu quét mắt nhìn hắn, ghé vào tai Ôn Lung thấp giọng nói: “Sao mà hắn còn đi theo ngươi nữa vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây