Hôm sau, Lan Nhứ ngủ đến tận gần trưa như thường lệ. Nàng ngáp dài một cái, đang định nằm thêm chút nữa thì bỗng cảm thấy có gì đó không đúng.
Nàng sờ soạng trên người.
Cái gì thế này? Rõ ràng nàng mặc hai lớp áo ngủ, sao bây giờ chỉ còn lại lớp áo trong?
Tuất Đình không có ở đây.
Nàng ngồi dậy, nhìn ra cửa thấy hai con sói tuyết trắng muốt nằm chặn hai bên. Một con nghe thấy động tĩnh, còn ngẩng đầu lên, như thể muốn nói: [Cô cứ tự nhiên.]
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây